Skip to main content
Ao Nhà
Khuya rơi giữa lòng phố lạnh
Nghe buồn nhạc lắng tâm tư
Cửa cao nhà ai vội khép
Tình ơi biết đến bao giờ
Hàng cây lặng im không nói
Như đang chống đỡ trời đêm
Bước chân âm thầm chưa mỏi
Xa đưa lại khúc nhạc mềm
Khuya rơi giữa lòng phố thị
Nghe buồn nhạc lắng tâm tư
Tơ lòng riêng ai đã khép
Tình ơi biết đến bao giờ
Râm ran dế kêu bờ dậu
Côn trùng lên tiếng nỉ non
Nhạc đời nhạc lòng hòa tấu
Dư âm chừng đã hao mòn
Dạ lan vườn ai ngan-ngát
Sương rơi ướt lạnh bờ vai
Gió mưa chạnh niềm man mác
Thời gian như tiếng thở dài
Hoài Hương