Từ nay chèo chống một mình
Đưa chiếc thuyền tình đi suốt trăm năm
Trải bao dâu bể thăng trầm
Em là đồng đội âm thầm bên anh
Hỡi ơi ngọn gió chẳng lành
Cành hoa hồng thắm mong manh sắc hường
Kêu trời không hết đau thương
` Nửa chừng em bỏ chiến trường mình anh
Thương em mộng ước chớm thành
Nhìn em đau đớn sao đành buông tay
Trải qua nhiều nỗi đắng cay
Em xây mộng đẹp đợi ngày xuân sang
Thương con khó nhọc chẳng màng
Mơ ngày con cháu đầy đàn đông vui
Cầu xin em nở nụ cười
Tâm thành nguyện ước mọi người trông mong
Dù cho anh phải lưng còng
Sức mòn cũng ráng làm xong phận chồng
Đời như bãi chiến mênh mông
Anh không đào ngũ, quyết không đầu hàng
Dù cho gặp bước gian nan
Anh nguyền gánh trọn trăm ngàn gian truân
Mong em hồi tỉnh dần dần
Để niềm vui mãi lớn dần trong anh
Đã từng xông trận đột thành
Lẽ nào trận cuối anh đành bó tay
Dìu em đi suốt kiếp này
Đôi tay gầy quyết chuyển xoay cuộc đời .
20 ngày nằm bịnh viện,Hạnh vẫn chưa hồi tỉnh
15/12/06
Sơn Phong Phi Điểu
|