Đào Mận
Ngày chớm xuân , buổi chiều rất nhớ
Rừng thông xanh ủ nắng nhạt màu
Dòng suối nhỏ rầm rì than thở
Khiến lòng tôi khoắc khoải bơ vơ!
Thơ thẩn đàn chim lẫn bóng mây
Cớ sao chim lìa bỏ rừng cây
Buồn như ta giờ đang xa xứ
Phiêu bồng lạc lõng cánh chim bay!
Nhạc gió qua rừng ôi bi thiết
Tựa khúc đàn lòng lỗi phím tơ
Mà kẻ gieo sầu đâu có biết
Héo úa phai tàn trọn giấc mơ!
Đàn chim di trú bay lữ thứ
Người cũng lang thang giữa buổi chiều
Thơ thẩn hồn đau nhiều tâm sự
Biết tỏ cùng ai chốn tịch liêu!
Lặng nhìn mây trắng đang phiêu bồng
Như kiếp con người mãi long đong
Góc biển chân trời sầu viễn xứ
Tuổi cuối mùa rồi, vẫn đợi mong!
Nhìn chim bay… bay mãi về xa
Chiều xuân cô lữ vẫn thiết tha
Nhớ khói lam chiều vương mái rạ
Trong bếp chiều hôm có mẹ già!
Hàn Thiên Lương