Cô đơn từng nỗi bước chân,

Cô đơn theo khắp nơi gần chốn xa.

Cô đơn sầu thẳm tim ta,

Cô đơn là bạn hay là nỗi đau.

 

Có bao giờ bạn cười,

Mà nước mắt tuôn rơi,

Vội cúi đầu giấu mặt,

Nghe chua xót ngậm ngùi.

 

Đèn đường hiu hắt vàng,

Vàng theo bước lang thang.

Một mình trên đường vắng,

Trăng cao cũng úa tàn.

 

Bằng lăng, lặng lẽ bên đường,

Trăng cao soi rọi đoạn trường cùng ai.

Đêm đêm in nhẹ gót hài,

Nàng thơ bày tỏ cùng ai nỗi lòng.

 

Bằng lăng bên lề đường,

Ủ rũ sầu cúi mặt.

Trăng ơi! Có chán chường,

Lòng ngổn ngang sầu vương.

 

Kim Yến