Nghe những tàn phai theo tháng năm
Lá thu rơi rụng ở bên thềm
Không gian mờ ảo trăng sao lạc
Trời cuối xuân rồi mưa vẫn rơi
Nghe những tàn phai theo tháng năm
Người đi đi mãi cõi xa xăm
Có ai trở lại khung trời cũ
Sưởi ấm lòng nhau dẫu một lần
Ta đứng bên đời soi lận đận
Phù sinh một kiếp đến vô cùng
Thương ai ngàn dậm đời sương gió
Cũng đắng lòng nhau tiếng thủy chung
Từ đó đêm về nghe quạnh vắng
Trăng sao mờ ảo tận phương trời
Nhớ nhung xin gởi vào trong mộng
Nhắm mắt mà sao lệ vẫn rơi
Thương nhớ ai hoài thương lắm thay
Mà phương trời ấy người đâu hay
Đông về tàn tạ cành trơ tụi
Vẫn gượng làm vui với tháng ngày
Từ đó trông vời bóng cố nhân
Xuân qua hạ đến đã bao lần
Mà phương trời ấy chừng quên lãng
Lối cũ ta về nắng đã thu
Hoài-Hương