Vàng thu lá đổ đầy sân
Khói sương mờ mịt cõi trần thu ơi
Cố hương còn khuất bên trời
Tình thu tha thiết nhớ lời tri âm!.
Hồn thơ còn chút tơ tầm
Dệt lời tâm sự âm thầm…gió bay
Thương đời bao nỗi đắng cay
Thương mình khoắc khoải tháng ngày phù hư
Quê xưa chợt khóc chợt cười
Thu nầy ủ dột một trời tha phương
Lá rơi có biết về nguồn
Hay theo chiều gió bên đường tả tơi?.
Người đi còn lạc bên trời
Lá bay lá rụng ngậm ngùi bơ vơ
Tình thu thổn thức gió đưa
Thương ai cô phụ thẫn thờ đợi trông!
Lá vàng theo nuớc xuôi dòng
Người đang lỡ buớc cõi lòng xót đau
Cớ sao cây lá cũng sầu
Xanh tươi một thuở nay màu vàng phai?
-Vì thu vướng nỗi u hoài.
Tình thu sầu để lòng ai thẩn thờ
Lá vàng như lá tình thư
Gửi người phương cũ bơ vơ muộn chiều!
23-10-13
Hàn Thiên Lương