Ai chở thu về gợi nhớ thương
Vàng thu hiu hắt lá rơi buồn
Tình xưa thoang thoảng trong hương gió
Dầu vắng xa rồi vẫn vấn vương!
Sông nước bờ trăng còn hiển hiện
Mà sao ai để cố nhân sầu
Thuyền quên bến cũ tình lỡ chuyến
Mắt lệ lưng tròng… chuyện biển dâu.
Thuyền xưa đổ bến đêm thu mộng
Người hát tình ca ray rứt lòng
Lồng lộng viền trăng bên vách núi
Soi rõ tình ta nỗi ước mong….
Bến ấy ngày xưa vui bến hẹn
Bờ xanh sông nước thật êm đềm
Đàn tôi thánh thót tri âm khúc
Quyện tiếng ai ngâm nức nở tim!
Chưa hết mùa trăng,thuyền tách bến
Vội vàng chi trở chuyến sang ngang
Đàn tôi lịm chết trên sông lanh
Mưa gió chiều hôm thật phũ phàng
Cô lẻ chiều nay trên bến thu
Sương khói mờ che cõi mịt mù
Thuyền xưa thuở ấy nay biền biệt
Cố nhân hồn lạnh dưới trăng lu…!
Chớm Thu 8-15
Hàn Thiên Lương