Mùa xuân đó mình về bên xứ mẹ
Đẹp làm sao mái tóc em hoa cài
Đi bên nhau hương tình anh chếnh choáng
Không một lời, hồn mộng thấy nồng say.
Vườn nhà em ngan ngát hương hoa bưởi
Tiếng chim ca vui tấu bản xuân tình
Dòng sông nhỏ quanh nhà xanh biêng biếc
Hoa lục bình tim tím nở xinh xinh.
Nụ cười em cho hồn xuân rạo rực
Mộng ân tình ta ước chuyện ngày mai
Từ xuân đó hồn anh luôn thao thức
Chẳng bình yên trong giấc ngủ đêm dài
Ai xui chi dòng đời không bến hẹn
Để cho mình lỡ lạc chuyến đò ngang
Đã biết bao mùa xuân buồn khắc khoải
Nghe én gọi đàn văng vẳng tiếng than.
Chiều xuân này hai chúng mình gặp lại
Tóc ngả màu sương tuyết đời tha phương
Nghĩ thương em xuân tàn trên má phấn
Anh còn gì? – Chiến mã phế yên cương.
Hàn Thiên Lương.