Bạn cùng ta chiếc lá vàng sắp rụng
Chuyện sơn hà ngẫu hứng một đôi câu
Nâng ly lên " dục tửu phá thành sầu"
Sầu không cạn vì ly đầy chưa cạn
Uống nữa đi! cố vui cùng bè bạn
Ngại ngùng chi, giờ hoạn nạn đã xa rồi
Uống nữa đi! dù sương gió tả tơi
Thời trai trẻ đã một đời ngang dọc
Ngồi bên nhau xin cho đừng mời mọc
Khách sáo mà chi khi tóc chẳng còn xanh
Đời mong manh, rượu phải rót thật nhanh!
Đến khi bình vỡ, ly đành đập thôi
Bận lòng chi, dĩ vãng vút qua rồi
Lòng không thẹn, dưới trời không xấu hổ
Bởi xưa kia cũng một thời quan lộ
Cùng ba quân trong súng nổ thét xung phong
Sống hiên ngang, bước dõng dạc đường hoàng
Vì vận nước có đâu hàng quân giặc!
Chốn này đây có khi đành cúi mặt
Ngắm lại mình, quay quắt nỗi niềm đau
Hãy quên đi, nâng chén cạn men sầu
Thân với thế đã thua bầu rượu hẩm
Rót nữa đi cho rượu buồn thêm đậm
Để nỗi sầu theo ngày tháng trôi xa
Vì nơi đây trong thế giới ta bà
Na Mô niệm mãi cũng xa niết bàn.
Sơn Phong Phi Điểu
( Kent WA, Chớm Thu 24/8/2006)