Em không biết đất nước mình sẽ về đâu
Nhưng em biết có người giầu hàng tỉ tỉ
Họ chỉ luyện cho tròn một chữ ký
Để thu về hàng tỉ bạc Đô La
Đất nước của cha, của mẹ, của ông bà
Là nguồn sống họ cùng nhau chia chác
Em cũng biết nhiều người dân oan thác
Cũng chỉ vì dành lại đất ông cha
Hay chỉ vì to miệng dám kêu ca
Mà phải lụy trước quan tòa thế lực
Em chấp nhận bán mình cho ngoại tộc
Đừng trách em, em thiếu ăn, thiếu học
Xin việc làm trầy tróc cả tay chân
Và ở đâu họ cũng nói chẳng cần
Người con gái cô thân, nghèo vật chất
Em sẽ đi, biết đi là nguy thật
Đem bán mình mang bịnh tật lao lung
Em ở đây trong cảnh sống bần cùng
Nên rất mừng còn có kẻ bao dung
Người gian ác lại nhiều như sóng biển
Thôi thì em xin liều thân dấn bước
Bỏ lại gia đình đi kiếm miếng cơm no
Theo người ta em như kẻ tội đồ
Chờ phán xét những điên rồ vô cớ
Tha thứ cho em!
Em không phải phường man rợ
Sống chẳng ra người trên xứ sở quê hương
Em cúi đầu xin tạ biệt gia đường
Em cất bước tha hương
Theo " chồng" sang Hàn Quốc!
Lê Phi Điểu
( 05/02/2016)