Hoang Dại
Photo
Thị Nội

 

Người khóc ngất tiễn ai vào mộ địa

Sao thật buồn trong giây phút chia ly

Khi hố đất từ từ khép kín lại

Mắt lệ mờ thương tiếc thuở xuân thì!

 

Đời ngắn quá mới lần nào sơ ngộ

Mắt nhìn nhau mơ mộng buổi ban đầu

Suốt vườn tình toàn hoa lòng rực nở

Hồn tương tư thao thức giữa đêm thâu!

 

Người chưa đến người chờ buồn khắc khoải

Lúc tương phùng hồn ngây ngất  say say

Tiếng pháo hồng đưa nhau vào cõi phúc

Kết tình yêu…- không biết được bao ngày!?

 

Đời ngắn lắm yêu thương sao cho đủ

Chẳng bao lâu… nhìn nhau thấy bạc đầu

Thời gian mau như bóng câu qua cửa

Mới bình minh, chiều muộn nắng phai màu!

 

Ta  biết đời không bao giờ thường tại

Nhưng vẫn buồn đau khổ lúc xa nhau?

Vở tuồng đời cuối màn  luôn khép lại

Hoá ra rằng: đó chỉ giấc chiêm bao!

 

Lúc còn nhau xin cho nhau tất cả

Đừng dối hờn, làm phí mất thời gian

Kiếp con người khác chi là chiếc lá

Chẳng bao lâu… lá ùa, lá phai tàn!!

 

4-3-16  *Hàn Thiên Lương