Ba mươi tháng tư một ngày tang chế
Đầu cô nhi, góa phụ trắng khăn sô
Toàn miền Nam ta đau buồn quá đỗi
Bọn vong nô xé nát bản dư đồ
Bốn mươi mốt năm vẫn còn nhớ mãi
Nhìn gót thù dầy xéo nát quê hương
Đồng bào của tôi, lệ tràn nức nở
Thương chinh nhân chiến đấu giữa sa trường
Không thua trận nhưng đành thua cuộc
Một cuộc cờ gian - Bạn lẫn quân thù
Bao anh hùng đành xuôi tay thúc thủ
Nỗi oán hờn, đau khổ đến thiên thu!
Kẻ thắng cuộc nghênh ngang kiêu ngạo
Phá miếu đền xây dựng tượng Mác - Lê
Trên báo đài tụng xưng lời vô đạo
Xô đẩy người vào cuộc sống u mê!
Nắng tháng tư, rõ niềm đau mất nước
Những vết nhơ lưu dấu chẳng hề phai
Rừng phương Nam đến biên thùy đất Bắc
Chẳng nơi nào thiếu vắng cảnh lưu đầy
Bao đợt người âm thầm liều ra biển
Bỏ quê nhà nhận chịu cảnh lưu vong
Người ở lại lầm than trong lao lý
Kiếp gia cầm với vạn nỗi long đong!
Dẫu bao năm vẫn vững lòng tỉnh thức
Rồi có ngày kể ác sẽ tiêu vong
Ta trở về mừng vui trên đất nước
Quyết chung lòng xây dựng lại non sông.
Hàn Thiên Lương
(Tháng tư năm 2016)