Thành phố nào chúng mình quen nhau
Đứng dưới hiên tránh cơn mưa rào
Đợi nhau trước cửa trường nắng xế
Ngõ đi về cây lá lao xao!
Thành phố nào Thánh Đướng cao ngất
Im bóng chiều, vang tiếng chuông ngân
Những con đường lá me đổ rợp
Tiếng còi tàu gợi nhớ bâng khuâng!
Thành phố nào đình chùa cong mái
Người đi qua nghe vẳng kinh chiều
Chùn bước lại phút giây trầm mặc
Lòng trần nhẹ nhõm biết bao nhiêu!
Thành phố nào không lá thu bay
Quanh năm chỉ hai mùa mưa nắng
Vẫn mộng mơ dưới bóng trăng đầy
Nhớ mãi nhau những ngày xa vắng
Thành phố nào mỗi chiều tan học
Áo trắng bay bay khắp ngả đường
Ghi dấu vết một thời tuổi ngọc
Vẻ xuân thì thơ mộng quê hương!
Thành phố nào lắm kẻ tài hoa
Tạo nên khung trời đầy thơ nhạc
Những tiếng hát vun vút trời xa
Đọng mãi mãi trong lòng dân Việt
Thành phố nào người đi giữ nước
Rời phố phường biền biệt xa xăm
Người yêu thương tháng ngày chờ đợi
Cuộc tao phùng chẳng biết bao năm!
Thành phố nào đau thương tang hải
Cả phố phường buồn trắng màu tang
Biết bao người sa vòng lao lý
Lỡ bước đời lạc bước lang thang!
Thành phố nào mình bỏ ra đi
Đẫm lệ sầu giữa phút chia ly
Vương vấn mãi khung trời kỷ niệm
Nhớ nhung hoài biết nói năng chi!
Thành phố đó không mất...vẫn còn
Niềm tin đỏ thắm một màu son
Dẫu cách xa dặm ngàn thiên lý
Đêm trong mơ vẫn thấy Sài Gòn!
Hàn Thiên Lương
(Tặng Viên Ngọc)