Photo
Nguồn: net

 

Tôi vẫn ấp niềm thương từ thưở ấy

Vị men nồng vương vấn mãi hồn say

Vẫn còn giữ bài thơ lời ưu ái

Mộng ban đầu khép kín trọn vòng tay!

 

Lòng mãi mãi nhớ nhung và luyến tiếc

Vì bão đời ta phải chịu xa nhau

Nẻo xa xăm khó về...cam biền biệt

Nên thôi đành lỡ hẹn chuyện mai sau!

 

Ngày ra đi ta khóc lời hải thệ

Lặng lẽ sầu ...đau đớn chuyện yêu thương

Luôn câm nín nhưng thâm tình ứ lệ

Chốn xa xăm tôi thức xuốt đêm trường!

 

Tôi hiểu được lòng ai buồn câm nín...

Còn tình tôi thầm kín...ai biết đâu!

Nỗi niềm oan tôi cam đành nhận lãnh

Lòng tôi còn giữ vẹn chuyện ban đầu!

 

Tôi nhớ rõ dấu giầy in ngõ hẹp

Đôi buồng tim e ấp vạn niềm yêu

Hoa xứ cũ, nhẹ cài lên mái tóc

Những lời vàng vướng mộng biết bao nhiêu!

 

Mang thân thế đời trai tôi ngang dọc

Vì tha phương không có dịp tương phùng

Vẫn biết ai đau thầm trong tiếng khóc

Nhưng nẻo về...biền biệt quá mênh mông!

Hàn Thiên Lương

( tháng 2/ 2016)