tàn trận, kéo quân ra quốc lộ

quán nhỏ bên đường gầy cuộc vui

(mai lỡ có ra người thiên cổ

huyệt sâu chắc cũng đỡ ngậm ngùi!)

 

súng đạn vứt bên, cởi nón sắt

đầu tóc nhẹ hều, đấu hót vang

bè bạn sống còn, mừng gặp mặt

rượu chẳng phải chai, mà là can

 

vào cuộc vô liền thằng một cối

bao thuốc chuyền tay sảng khoái đời

dăm trái cốc xanh, ba trái ổi

rượu vô, mặt đỏ như mặt trời

 

mấy tháng rừng tràm, hôi như cú

tẩy trần vài lít đế, cũng xong

nhắc tên bè bạn vừa yên ngủ

cúng cho hơi thuốc, chắc ấm lòng?

 

này Cân, Nhâm, Niệm, Thành, Bảo . . .Sang

những mái đầu xanh chết nghiệt oan

đời khổ nhiêu đâu mà đi sớm,

sao bỏ người tình, yêu dở dang!

 

say sưa kháo nhau chuyện con gái

Xuân, Lan, Mai, Trúc đã . . . làm sao?

vẫn dáng thướt tha về qua phố

hay đã theo chồng. Cũng chẳng sao!

 

nhậu chưa nửa tiệc, lại lệnh đi

làu nhàu đâu đó tiếng chưởi thề

xốc lại ba lô, chào giã biệt

. . . .biết mai còn có được ngày về!

 

Phan Anh Dũng