Thiên đường và địa ngục
Cách nhau một đường tơ
Nước mắt và niềm vui
Kề nhau trong gang tấc
Bám đôi chân xuống đất
Ngửa mặt để thành người
Cõi xanh trời đâu suất
Ở nơi nào trên cao???
Ta đứng trên đứng dưới
Hay đứng giữa đường tơ
Mà như cây gậy trúc
Trong đôi mắt người mù
Bước đi là trầm lắng
Bước về là băng quơ
Nước mắt cứ diễn trò
Niềm vui thành mật đắng
Đôi bàn chân mò mẫm
Địa ngục chừng bao sâu?
Mười ngón tay sờ sẫm
Cửa thiêng đường nơi đâu???
Hoài Hương