Ôm trăng ngồi dưới bụi hồng

Leo lên cành bưởi treo lồng đèn hoa

Đưa chân bước xuống vườn cà

Tầm xuân hé nụ sương sa giăng mù

 

Gối trăng ngủ dưới bụi hồng

Hiu  hiu con gió thu nồng lay hoa

Cành hồng cắm lọ người xa

Hồn ta lạc phách sao sa bên trời

 

Ôm trăng chết dưới bụi hồng

Hồn ta phiêu bạt chốn bồng lai thi

Ướp tình bằng vạn câu thơ

Thắp lên ngọn nến bên bờ quạnh hiu

 

Kiếp sau biết có gặp em

Rót vào ta chút giọt men ngọt tình

Sưởi từ hơi thở nguyên trinh

Thắm vào sâu thẳm bình sinh kiếp người.

 

Hoài Hương