Mái Nhà
Anh tôi chết thật ngỡ-ngàng
Cháu tôi chết chẳng ai quàng được thây
Các em tôi bị tù đày
Cha như pho tượng suốt ngày lặng câm .
Mẹ lần mò gói quà thăm
Cho cậu rể quý bị nằm Tà Dôn
Em gái ngồi viết tờ đơn
Xin mua sữa bột cho con chào đời
Chị buồn lật đống gạch vôi
Mồ hôi nước mắt một đời còn chi !
Tôi mang tiếng thầy giáo lì
Trảng Bàng, Bà Quẹo đạp xì khói ra
Đậu, dầu đèo sau ba-ga
Trốn bò chế-độ hay ra chận đường
Cuối tuần kiếm chút xương-xương
Hơn lương dạy học ăn lường cháo khoai
Vợ tôi thức suốt đêm dài
Quấn từng điếu thuốc sáng mai giao hàng
Con tôi mặc chúng lang-thang
Trong sân ngoài ngõ xóm làng lăng-xăng
Gia đình tôi lớn nhỏ tối tăm
Mắt thâm quầng, cái mặt nhăn nhăn
Buổi cơm khoai trộn không vui miệng
Bởi khứa ngồi kia, gã chết bằm …