Khi thong thả dạo chơi nơi nham dã
Lúc vào ra vui thú chốn sèn nguyên
Đã ra công ráng sức trị điền
Nào nệ chữ áo lao hoá vật
Ta nuôi sống nhờ ba đám đất
Đặng no lòng ấm cật cũng là hay
Vậy thôi thôi ta ráng ta cày
Người nông phố kể gì cay với đắng
Ngày đến tối dầm sương dang nắng
Chịu sớm trưa mưa gió dãi dầu
Làm bạn cùng với một con trâu
Lặn lội đám sâu cùng đám cạn
À:có chữ hoàng thiên hữu nhãn
Thuấn Hà Nhơn dư việc Hà Nhơn
Nghiêu Thuấn xưa cày chốn Lịch sơn
Còn có lúc quí vi thiên tử
Nghề nông nghiệp của ta phải giữ
Lo chuyên cần thực lực làm ăn
Uy-Doãn xưa cày chốn hữu sèn
Vua Thang đã rước về làm tướng
Trong thôn dã,có anh cày là sướng
Biết vặn rì còn biết tắt quanh
Xưa Trường thơ kiệt nịch mẫu như canh
Gặp Tử-Lộ hỏi thăm Đức Thánh
Sực nhớ đến những lời thầy Mạnh
Đã dạy câu ngũ mẫu chi điền
Nghĩ như ta có lộc có quyền
Thôi phải nắm mối giềng cho kỹ
Trâu chạy bậy dây dòng ta rị
Đã đánh đòn còn nổi tiếng to
Lui về nhà ba bữa ăn no
Cơm làm ruộng chơi cho thẳng dạ
Thấy chưng đứt gắt thay giống rạ
À hằng. Chi gạo trắng cơm hiền
Cũng trông mong cho biển lặng Trời im
Qua khỏi bị mưa mùa gió bấc
Chừ tới buổi ta lo lật đật
Đặng mà lo nông vụ cập thời
Rảnh mùa màng ta sẽ dạo chơi
Đẹp con mắt hoà phong cốc tú
Nói chi nữa niên tròn ba vụ
Trời xui cho niên phú lực cường
Bực sĩ nho. Ta chẳng dám bường
So với kẻ công thương chi dễ-/-
ĐàThanh
|