Ta về từ cõi hỗn man
Trăm điều khó hiểu xốn xang trong lòng
Ta về để bớt trông mong
Bỏ đi thì nhớ, về xong lại buồn
Ta về ngắm bụi hoàng hôn
Bên cồn lá mục, nghe xôn xao lời
Ta về nghe tiếng khóc cười
Ta về để thấy mặt người hanh hao
Tháng xưa, ngày cũ qua mau
Hôm nay! Rồi cũng mai sao còn gì!
Ở đi! Đi ở cần chi!
Trăm năm! Đâu phải dậy thì mà mơ!
Sơn Phong Phi Điểu
(06/2014)