Hướng đôi mắt về phương trời thăm thẳm 
Sân ga buồn em đứng đợi con tàu 
Dưới lũng xa khói sương mờ lan tỏa 
Tiếng đàn ai rơi rụng những cung sầu. 

Con tàu đi lần nào em đưa tiễn 
Biệt ly rồi còn lại nhớ nhung thôi 
Bước trở về cõi lòng buồn hiu quạnh 
Thương người đi nghe đau xót ngậm ngùi. 

Thời gian rụng héo tàn đời chinh phụ 
Mắt lệ mờ vò võ bóng người đi 
Nhưng vắng biệt ánh trăng soi đầu ngỏ 
Lạnh cô phòng hiu hắt nến lưu ly. 

Còn xuôi ngược trên nẻo đời xa thẳm 
Trọn lòng sầu hoài vọng cõi quê hương 
Chưa trở lại chắc người đang lận đận 
Bước gập ghềnh trên vạn lối tang thương. 

Lệ mong nhớ đêm khuya tràn mắt nhỏ 
Có lần nào em thấy buổi tương phùng 
Lúc tỉnh dậy thêm buồn.. . còn xa cách 
Trăng vô tình vàng vọt chiếu qua song! 

Thương nhớ quá chiều nay ra ga nhỏ 
Mong người về trong một chuyến xe đông 
Tiếng còi tàu khiến hồn em nhỏ lệ 
Thầm nguyện cầu tương ngộ hết chờ trông! 

Tàu ngừng lại, khách về đông rộn rịp 
Nhưng vắng một người em mãi chờ mong 
Tàu rời xa sân ga buồn vắng lặng 
Em bước đi mưa gió đổ trong lòng!! 

Hàn Thiên Lương