Non nước còn xa mãi mãi đâu
Đông sang gió rít gợi thêm sầu.
Tàn phai gấm vóc sau chinh chiến
Héo úa sơn hà giữa biển dâu.
Khắc khoải đêm trường thao thức mãi
Bâng khuâng khắc lụn đợi chờ lâu.
Cớ sao chẳng thấy trang hào kiệt
Chỉ thấy đàn dê với vịt bầu!
Hàn Thiên Lương