Gánh Nước Biển
Trần gian là cõi lụy phiền
Ai qua sao khỏi nỗi niềm ưu tư
Người đi kẻ ở đợi chờ
Đò mê bến giác hững hờ xót xa!
Lỡ làng lòng hận lệ nhoà
Trách sao nắng gió làm hoa chóng tàn
Tuổi đời chồng chất muộn màng
Tóc màu sương trắng xuôi làn gió bay.
Chập chùng lắm nỗi đắng cay
Trải bao ngày tháng mắt đầy lệ rưng
Bao nhiêu cũng chỉ phù vân
Chưa qua nửa kiếp mấy lần tàn phai.
Bình minh chưa kịp ấm ngày
Hoàng hôn vội đến làm dài cô đơn
Đời qua biết mấy dăm mòn
Có ai giữ trọn lòng son giữa người.
Quê xưa nay ít tiếng cười
Sớm hôm nghe rõ lắm lời dân oan
Ai gây ra nỗi lầm than?
-Vì sao nhiều cảnh trái ngang cho đời?
Cùng nhau trong một kiếp người
Cớ chi gây chuyện đổi dời bất an
Rồi ra phải luật “ quả nhân”
Kẻ gây tội ác lãnh phần mình thôi!
12-3-16 HànThiên Lương