Hãy nhìn tay leo núi.

Mắt mãi nhìn lên.cắm cúi ,trèo.

Nửa lừng cao.

Nhìn xuống

Thấy cheo leo!

Rồi leo mãi.

Gắng trèo lên tới đỉnh

Trên mây xanh,tay leo núi một mình

Mồm la hét, tôn vinh mình số một .

 

Cố leo thêm . Hòn đá trơn , đất trợt

Ngã xuống một mình !

Ai chia sớt lâm nguy !!!

Hỡi người ơi! 

Danh vọng mà chi.

 

Ngồi ngẫm lại lắm khi còn run sợ.

Đời là mơ!

Nhiều giấc mơ không thể nhớ

Kinh khủng, hãi hùng !

Rực rỡ ,vinh quang...

 

Giấc mơ bước đến thiên đàng!

Giấc mơ bỏ nước ,tan hàng ra đi !!!

Cuối đời rượu cạn đáy ly

Kiếm thêm vài giọt nhâm nhi đỡ buồn.

 

Đông dài nhớ chuyện trèo non .

Mò từng hốc núi tìm chôn bạn bè.

Thuở xưa! Nào biết mô tê

Bây giờ! Mới thấy não nề xót xa.

 

Hãy leo  ngọn núi quê nhà!

Một cây hương thắp gọi là nhớ nhau

Bạn đi trong cuộc binh đao

Còn ta đau buốt nỗi sầu lưu vong!

 

Sơn Phong Phi Điểu