Ta như chim bay ra từ cổ tích

      Ngậm hạt lúa vàng gieo giống trần gian

      Bay vút lên cao lượn kiếm thiên đàng

      Bay cao mãi biệt thôn làng khô cháy

    Lúa đã đơm bông ,ngàn hoa thức dậy

    Mỏi sức bay về gẫy cánh tầng không

    Hồn ngẩn ngơ theo mây nước chập chùng

    Trong trần thế ai khùng , ai phỉ chí  ?

     Bến lạ, bờ xa, đời không giản dị

     Rác rưởi trên đường, tránh bước mà đi

     Chữ bạch đầu nào ngại hiểm nguy

     Chỉ thương sinh ký, tử quy khó bề

                 Vời trông cố quốc trong mê

                 Bâng khuâng mây trắng bay về nẻo xưa.

                       

                        1h15 chiều tháng

                        6 ngày 05 năm 2006.

 

                       Sơn Phong Phi Điểu