Phượng tím vẫn là phượng tím mơ
Màu hoa dìu dịu mảnh hồn thơ
Buồn dâng man mác chiều hoang vắng
Kỷ niệm tìm về bóng ngẩn ngơ.
Phượng hồng nở thắm mái hiên xưa
Ửng má hồng ai nắng buổi trưa
Nón lá che nghiêng làn suối tóc
Nụ cười e ấp mắt đong đưa.
Xuân sắc xa rồi thương nhớ ơi!
Màu hoa loang tím cả khung trời
Lệ ứa hoen mi nhạt tiếng cười.
Cánh phượng bay theo làn gió thổi
Dòng đời trôi nổi tận phương nao
Xin hãy cho nhau lời tạ lỗi
Duyên tình ngày cũ vẫn thầm trao.
Đỗ thị Minh Giang