Lá Thu Rơi Rụng
Ta quét lá từ khi còn để chỏm.
Nay tóc đổi mầu, lá vẫn còn rơi
Mùa thu ơi! cứ trở lại bên đời
Lá càng rụng cho thêm sầu ly biệt
Ta cứ ngỡ tình thu là tha thiết
Gió heo may như khúc nhạc vào mơ
Gởi lòng nhau bao nỗi nhớ mong chờ
Người ra đi sớm mau về bến hẹn!
Kẻ đợi chờ không đau lòng chinh phụ
Buổi tương phùng thật đẹp cảnh thu phong!
Nhưng mùa thu cứ hiu hắt, não nùng
Lá tuôn đổ phủ vàng mầu quan ải!
Ta cứ quét...cõi lòng luôn khắc khoải
Biết bao giờ rừng núi hết vàng thu
Mơ ước ta năm tháng cứ mịt mù
Rồi thu đến, vàng thu sầu lá rụng
Lại biệt ly từng hồi cơn gió lộng
Lá lìa cành theo gió mịt mù bay
Lá xa cành không trở về cội gốc
Cảnh nao lòng thu có biết, có hay?
Ta vẫn quét biết bao giờ hết lá
Vì vàng thu úa héo phủ lên đời
Thế gian đau, xót lòng nhìn lá đổ
Bỏ cành xanh, vì gió ngậm ngùi rơi!
Hàn Thiên Lương
( 9/8/2016)
Mùa Thu 2016.