Sai gòn ơi nhớ vô cùng
Chiều nay biền biệt mịt mùng quê xa.
Biển trời một cõi bao la
Gót chân phiêu lạc biết là về đâu.
Ngàn thông văng vẳng nhạc sầu
Núi rừng thăm thẳm vướng màu nhớ thương:
-Saigon tươi đẹp phố phường
-Cây xanh rợp mát ven đường nở hoa.
- Yên vui trong những mái nhà
-Tiếng cười của trẻ lời ca diễm tình.
Ôi Saigon cõi nhân sinh
Đẹp lòng đẹp mặt trọn tình nghĩa nhân.
Học đường giúp trẻ thành thân
Giáo đường thiên viện chuông ngân tịnh hồn.
Mưa mau dứt lẹ từng cơn
Nắng tàn chợt lúc hoàng hôn lên đèn.
Saigon rực sáng về đêm
Tình nhân sánh bước nỗi niềm đổi trao.
Nay dù ai ở nơi nào
Làm sao quên được sắc màu “ thủ đô”.
Cuộc đời vốn cõi hư vô
Sai gon có lúc cơ đồ rã tan
Cái tên dù đổi vội vàng
Lòng ta trĩu nặng muôn ngàn tiếc thương!
Hàn Thiên Lương