Đêm đêm anh lại nằm mơ

Thấy ai đứng đợi bên bờ nhân duyên

Một chiều em bước xuống thuyền

Sang bờ bến mới trao duyên tình đầu.

Mơ mình thành một cây cau

Cho trầu xanh lá vươn cao giữa trời.

Nửa đường cau gãy trầu rơi

Nên chi ta tiếc phận đời vô duyên

Mùa Xuân cơn gió dịu hiền

Mà sao anh thấy triền miên nỗi buồn .

Giờ đây nhạt vết môi son

Trên đầu mấy sợi tóc con đổi màu.

Phải chi thuở trước quen nhau

Bây giờ hoa nở giữa câu thơ tình.

Muộn màng dấu mặt làm thinh

Dăm câu thơ hẹn chút tình mai sau

Sáng ra nào hết cơn sầu !

Thương em ,tiếc mãi buổi đầu ...không quen.

 

                       Ngày 06 tháng 03 năm 2012

                       Sơn Phong Phi Điểu