Tôi làm thơ làm thơ mãi mãi 
Viết tình yêu non nước tuyệt vời 
Nhớ lại tình yêu thời tuổi dại ......
Kỷ niệm nào…nay đã xa xôi!. 

Thơ ca ngợi anh hùng vị quốc 
Ngựa bọc thây giữa chốn sa trường 
Dòng mực chảy thành trang thơ lệ 
Khóc cuộc đời dâu bể tang thương. 

Thơ tôi hơn một lần đã khóc 
Cuộc đổi đời bức tử quê hương. 
Thơ tôi gửi lòng ai khoắc khoải 
Đợi chinh phu dưới bóng trăng buồn. 

Tiếng đàn thơ hôn lên vầng trán 
Bé ngây thơ bất hạnh mồ côi 
Tôi làm thơ trọn lòng mơ ước 
Tình yêu thương…trả chút ơn đời! 

Thơ buồn vì nỗi sầu vong quốc 
Hướng quê xa mất dấu ngõ về! 
Đêm thao thức vần thơ ngào nghẹn 
Nhớ người đi mấy dặm sơn khê…! 

Không còn gì!- chỉ mấy vần thơ 
Dẫu biết nhân gian rất hững hờ 
Tôi vẫn viết… khi nào mực cạn 
Thì thơ tôi, tôi khắc lên mồ! 

Hàn Thiên Lương