Trần gian được mấy lần xuân
Xuân thời thiếu nữ một rừng sắc hương
Mộng mơ áo trắng đến trường
Hoa chen cửa lớp, gió vương gót hài
Dịu dàng giọt nắng ban mai
Theo em vào lớp, mắt nai thẹn thùng
Từ em dạo chốn mê cung
Hoa đan cùng bướm, gió từng cơn say
Ngả nghiêng, nghiêng ngả hồn này
Trần gian âu cũng ngất ngây tiếng cười
Ơn em dạo gót xuống đời
Để cho trần thế một lời tâm ca
Vô minh có vị sư già
Cúi đầu niệm tiếng Di Đà để quên
Đêm qua hoa nở bên thềm
Sáng ra một lũ say mềm bướm ong!
Với hoa lòng lại nhủ lòng
Chờ xem hoa nở, chớ mong hoa tàn
Em chừ trời phú dung nhan
Mộng đời xin chớ để tàn đêm xuân
Sơn Phong Phi Điểu
Tặng Lê Long em trai tôi
(Bài thơ Mùa Xuân thiếu nữ đã được phổ nhạc năm 2004)